1. Là mở mắt dậy, thấy mình vẫn sống, vẫn có cơ hội để tiếp tục đam mê đang theo đuổi.
2. Là thấy những người thân yêu vẫn bình an, khỏe mạnh.
3. Là người mình thương vẫn nắm tay và mỉm cười ấm áp.
4. Là kịp chuyến xe trở về ăn cơm mẹ nấu, nghe cha kể chuyện, tâm sự cùng anh chị em…một cuộc sống thật bình thường, thật nhẹ nhàng, không phải bon chen hay ganh đua với đời.
5. Là khi mỏi mệt ở đời vẫn có vòng tay dang rộng đón ta vào lòng và an ủi “Không sao, mọi chuyện sẽ ổn cả thôi mà!”.
6. Là được ăn món mình thèm, lấy người mình thương, đến nơi mình muốn và sống theo đam mê.
7. Là bản thân thực sự dứt bỏ được những khúc mắc trong lòng bấy lâu.
8. Đơn giản là được ở một mình và tận hưởng trọn vẹn khoảng không tĩnh lặng đó.
Rồi sẽ có lúc bạn nhận ra rằng: Tài sản quý giá nhất không phải là tiền, mà đó chính là gia đình. Chỉ cần mọi người trong nhà khoẻ mạnh, yên vui, không đau bệnh, vậy là đủ giàu rồi.
FB Dấu Lặng

Cha mới lên ngôi giáo hoàng mấy ngày mà chúng con thấy nhột quá. Báo đài càng khen cha nhiều chừng nào, chúng con càng nhột chừng đó. Chúng con không thể nào bịt miệng được báo đài. Chúng vớ được đức tính lạ, chúng ra rả suốt và dù một người có đui điếc thế nào, cứ nghe, cứ đọc bài vở về cha thì họ không thể nào không so sánh chúng con. Này nhé:
Một lần học anh văn, tôi đọc được một câu rất hay là: Someone once said that getting to know a person over time is like peeling the layers of an onion_Hiểu về một người cũng giống như bóc từng lớp của một củ hành.
Có một cậu bé hỏi bố rằng:
Ngô Phan Lưu
1. Sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm.
1/ Kho tàng vô tận của ta là nụ cười
TTC – Một người đàn ông bất ngờ lâm bạo bệnh, đột ngột từ bỏ thế gian, bỏ lại con lừa xám trên đường đi. Dân làng tập trung chôn cất người khách lạ, chôn theo tất cả của cải vàng bạc ông ta mang theo.