Phan Văn Hưng – theo thơ Nguyễn Thân Văn
“Bất bạo động đưa tới trình độ đạo đức cao nhất, vốn là cứu cánh của mọi tiến hoá. Cho tới khi chúng ta ngưng hãm hại người khác, chúng ta vẫn là kẻ tàn bạo man rợ.”
“Non-violence leads to the highest ethics, which is the goal of all evolution. Until we stop harming all other living beings, we are still savages.”
– Thomas Alva Edison –
Phan Văn Hưng – theo thơ Nguyễn Thân Văn
Em về đi, thôi đừng lên thăm trại K18.
Anh ngoài đây như chết thật rồi,
Đừng xót thương đời một tên tù K18
Nhắn mẹ rằng anh vẫn nhớ đến me.
Về đi em, đừng lên thăm nữa em ơi,
Còn thương nhau thì xin sống nuôi con,
Đừng đến nữa, van em đừng đến em ơi,
Đường gian lao, vùi mạng dốc Ô Ba.
Nhạc sĩ Phan Văn Hưng hát tại nhật báo Viễn Đông, Little Saigon, California
Em sinh ra em làm người Việt Nam
Trong gian ngõ tồi, không nước không đèn
Vòng tay âu yếm của mẹ sầu thương
Đôi tay khẳng khiu, đôi tay thật buồn
Vòng tay âu yếm mẹ ơi, đôi tay thật buồn
Phan Văn Hưng phỏng thơ Trần Trung Đạo – 2003
Viên kẹo tròn này để dành cho Mẹ,
Viên kẹo vuông này để lại cho Ba,
Viên kẹo nhỏ này để dành cho Chị,
Viên kẹo lớn này để lại cho Em,
Còn viên kẹo thật to này, là phần Bé đấy.
Bạn bè của tôi là nhân chứng cho cả thế hệ này
Mười thằng bạn thân,
Mười con số trong một kiếp trần
Thằng thì đã khuất bỏ mạng rừng xanh
Thằng thì cụt mất cánh tay của anh
Ca nhạc sĩ Phan Văn Hưng
Từ khắp những phương trời
Và muôn lối đi trong đời
Gặp nhau trong tâm hồn Việt Nam sáng ngời
Phan Văn Hưng
theo thơ Minh Đức Hoài Trinh, 1978.
Ai trở về xứ Việt, nhắn dùm ta, người ấy ở trong tù.
Nghe đâu đây vang giọng hờn rên xiết
Dài lắm không đằng đẳng mấy mùa thu.
Nhạc sĩ Phan Văn Hưng hát tại Viễn Đông, Orange County, California, 10/2008
Chúng đi buôn, buôn tước buôn quyền,
Chúng đi buôn cho nước đảo điên,
Chúng đi buôn, buôn núi buôn non,
Buôn tủi hờn, buôn cả giang sơn.
Nhạc Sĩ : Phan Văn Hưng
Phổ thơ / lời: Nam Dao
Hai mươi năm đàn trẻ thơ nay đã lớn
Và chàng trai nay đã già
Những người xưa đã nằm xuống
Và rừng núi đã héo nhòa Tiếp tục đọc