CƯỜI RA NƯỚC MẮT.
Truyện thứ mười hai.
…GIỰT KINH PHONG.
Thằng Thuấn con ông bà Thức hàng xóm là đứa trẻ lễ phép, hiền lành, dễ thương…nó có nước da trắng mặt mày sáng sủa, đôi mắt đen láy thật thà pha chút bẽn lẽn, sóng mũi cao thanh tú trông nó đẹp trai như tây lai…
Nó đang học lớp đệ tứ trường Lasan Taberd 53 Nguyễn Du quận Nhứt, ngôi trường mà một thời …các nhạc sĩ Trần Trịnh, nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9,Trường Kỳ, JoMarcel, ban nhạc Tùng Giang, Việt Dũng…đã từng theo học ! (nay là trường THPT Chuyên Trần Đại Nghĩa).
Nó có người anh đầu là Thăng cũng hiền khô ai nói gì nghe nấy và chỉ biết cười cầu tài…còn anh kế nó là thằng Thôi…đúng cái nghĩa lôi thôi! Tính tình…tiền hậu bất nhất, cà nghinh cà ngang rồi …cà chớn chống xâm lăng !…trong xóm cùng lứa tụi tôi …chơi xã giao, nhưng không thân với nó vì nó có cái tính…có mới nới cũ… giữa đường bỏ bạn !
Tội thằng Thuấn hiền lành dễ thương lại mang trong mình cái căn bịnh quái ác … GIỰT KINH PHONG (động kinh)!
Đang ngồi chơi hay đang đi…tự nhiên lăng đùng ra co giựt, mắt trợn ngược, cắn lưỡi, sùi bọt mép, bất tỉnh…bà con, người đi đường đành bất lực đứng nhìn chẳng biết cứu chữa ra sao…người biết thì cạy miệng nó nhét ngang chiếc đũa hay cái muỗng nhôm vì sợ nó cắn lưỡi!
Vài phút sau nó tỉnh lại …không biết mình vừa bị gì…bà con xức dầu bắt gió hỏi han …để đưa nó về nhà !
(Cơn động kinh thường đến bất ngờ! Khiến người bệnh dễ rơi vào trường hợp nguy hiểm như đang đi xe, lái xe, đang vận động làm việc… thường hay bị nhiều nhất là trẻ em và người già !)
Ba má nó thương con… cũng chạy đôn chạy đáo hết bác sĩ này đến lương y nọ… nhưng bất lực vì không biết chữa trị như thế nào…
Một hôm.
Chị Lan thằng Phòng sún hớt hơ hớt hãi…chạy tới nhà nó báo tin !
– Chèng ơi ! Dì Hai…thằng… thằng Thuấn nó…giựt kinh phong… nó… té dzô nồi bánh canh …người ta kìa …dì Hai …
Bả nghe dzậy…thì te cò chạy không kịp xỏ dép …rồi hai thằng anh nó ù chạy theo…Nhìn cảnh tượng hết sức thương tâm…nó nằm co giựt sùi bọt mép… trên nền đất lênh láng bánh canh thịt thà, hành lá…còn bốc mùi thơm cùng hơi nóng!
Bu quanh là bà con hàng xóm… xuýt xoa thương cảm…
Hai anh nó khiêng nó về cả người và đầu tóc nó dính dơ đủ mùi vị …ái ố !
Chị bán hàng tay còn cầm cái vá bự, tay cầm cái tô… đứng xớ rớ mà lo âu..
– Mèng ơi !…ta nói… bữa nay xui tận mạng …hổng biết nói sao giờ ! Bắt thền…thì cũng khó coi, mà hổng bắt thền thì treo mỏ bầy nhỏ nhà tui chớ ! …đúng là mùng năm …mờ! “Đi chơi cũng lỗ…lựa là đi buông!”
– Chèng ơi ! hổng lo…nhà… bả…đây mờ ! Cứu người trước đã…thền là chiện nhỏ… tính sau…héng ! bả hổng thền…tui thền cho !
– Tội chị Hai Thức …thằng út chỉ …nó đẹp chai mà hiền khô à, lại bị cái bịnh…động kinh cà giựt!…quái ác thiệt !
… … … …
Một buổi trưa…
Ba nó lắng nghe tin tức trên ray dô (radio) …Chương trình TERRE DES HOMMES (Cứu trợ trẻ em) là một Tổ chức Nhân đạo Từ thiện Nhân quyền Quốc tế dưới sự bảo trợ của Liên đoàn Quốc tế Terre Des Hommes với các tổ chức độc lập ở Canada, Đan Mạch, Pháp, Đức, Ý, Luxembourg, Hà Lan, Thụy Sĩ, Tây Ban Nha, Syria …ba nó nghe vậy thì lòng khấp khởi mừng thầm và lóe lên tia sáng hy vọng…thằng Thuấn được cứu rồi !
Ba nó mừng quá la lên! Hai bàn tay …đánh vào nhau cái đét !
– chèng ơi ! Con mình được cứu sống rồi !
– Mèng ơi! là sao…ông nói tui hổng hiểu…gì ráo !
– là…dzầy …chương trình Terre des hommes
cứu trợ trẻ em quốc tế… nó sắp qua Việt Nam mình …đây là chương trình nhân đạo toàn bác sĩ giỏi ngoại quốc, nó chữa bịnh trẻ em miễn phí!
– Cầu xin ơn Trên cho thằng con …được chữa lành mạnh phẻ ! Dâng cúng gì tui cũng chịu…
Nó ngồi gần nghe dzậy thì hình như xúc cảm mạnh sao đó !
Nó kêu lên một tiếng… rồi ngả lăn xuống đất co giựt, bất tỉnh nhân sự, chân tay cứng đờ, mắt thâm tím, hàm răng cắn chặt nghiến lại…
Ba má nó la lên để hàng xóm biết mà giúp một tay…bất ngờ có bà già đi ngang thấy dzậy chạy dzô vẹt đám đông ra …bả nhìn thấy chiếc lược để trên bàn bả bóp miệng nó nhét cái lược giữa hai hàm răng sợ nó cắn lưỡi! Rồi bả chỉ bà Thức má nó mà la to…
– Bà này dzô tuột cái quần đen của bà đưa đây …ta trị mẹo …mờ… nhanh lên!
Má nó chạy dzô mở tủ lấy cái quần đen mới xếp đem ra …
– chèng ơi ! Mẹ này…lột cái quần mẹ đang mặc á ! lẹ lên…
Má nó ngại …la lên :
– Mèng ơi ! gì …lạ dzậy… chời !
Rồi cái quần đen của má nó sau màn ri đô (rideaux) cửa lên xuống bay cái vèo ra…bà già bả cầm lên bả đắp lên người nó…co giựt giảm dần… nhè nhẹ …nhè nhẹ…rồi nó nằm yên mất cảm giác chừng mười phút sau…thì tỉnh lại, trông nó phờ phạc…thê thảm !
Má nó cầm tay bà già và cám ơn rối rít …
– mèng ơi! tui hổng biết nói sao…để cám ơn bà…chớ !
– Chèng ơi ! ơn nghĩa gì…thấy dzậy là lo mà giúp …chớ …suy nghĩ…gì bà …thôi ! tui đi việc tui héng!
– bà …nán lại chút xíu cho tui hỏi han chút…mờ !
Má nó rót nước mời…bà già thiệt bụng …
– Chèng ơi ! thèm miếng trầu…mới lết ra chợ kiếm miếng… ai ngờ… ngang qua thấy dzị ! Nhà có trầu…cho miếng …nhai đỡ thèm… đã!
Má nó sai anh Thăng nó qua nhà bác Sáu gái xin miếng trầu tiêm sẵn vôi…đem dzìa !
Rồi má nó kể…nó bị động kinh từ nhỏ mà chạy chữa thuốc Tây-Ta-Tàu …đều bó phép!
Bà già mới thủng thẳng nhai trầu rồi nói…
– Có hay ho thầy bà…gì cho cam ! Tui hồi xưa…cũng giựt kinh hồn như thằng nhỏ… chớ có dzừa… gì đâu !
Má tui kể… có hôm …tui đang giựt ngon chớn… như Mai Lệ Huyền giựt… dzậy chớ!…hehehe… Thì phước đức ba đời nhà tui…có ông già ba tàu …ổng đi ngang thấy dzậy ổng chạy dzô ổng “dzố” vô hàm xai tui mấy bạt tai…má tui thấy dzậy nóng ruột la làng…rồi ổng biểu má tui tuột cái quần đen đang mặc đưa cho ổng…Chèng ơi! bà má tui bả chửi ổng quá xá chừng !
Ổng chỉ nói …
– lị có muốn cứu con lị …hông! mau li dzô cởi cái quần da !…ngọ chửa mẹo …chửa mẹo…mờ!
Nghe dzậy …bà ngoại tui biết gặp thầy rồi ! …dzậy là bả chạy ù ra nhà sau bả cởi cái quần, bả đưa Dì tư tui mang lên…ổng cầm ổng trùm lên người tui… vài giây sau là tui …giảm từ từ…rồi xụi lơ nằm im re!
Bà ngoại tui cám ơn ổng rối rít, má tui thấy dzậy thì khóc mừng mà lạy ổng như “tế sao” vì hổng biết ! để xin ổng tha lỗi…rồi xin tạ ổng tiền trà nước !
Ổng chỉ nói …cứu người như chửa lửa…khi nào thấy ai bị dzậy thì nhanh tay giúp đỡ họ làm phước ! Chớ hông phải cứu để lấy tiền đâu!
Bà ngoại tôi xin ổng chỉ cho cách chữa lâu dài …ông thầy phán :
– chụp cái quần đen đang mặc lên người… là chỉ cứu nguy cấp thời lúc đó thôi! Vì có hơi âm dương sao đó …Còn muốn lâu dài thì phải nhẫn nại …nuôi con khỉ con trong nhà !
Ở trong nhà nuôi con khỉ thì nó hút hết hơi hướng phong độc gió máy ( như trẻ nhỏ đeo lắc bạc dzậy đó !), nên người bị giựt kinh phong…giảm dần, rồi thời gian lâu sau là hết hẳn!
Nhiều người trị cách này mà tiệt hẳn đó!Nhưng hỏi tôi tại sao nuôi khỉ mà hết thì …hỏi tui…tui biết hỏi… ai !…hahaha…
Vậy là từ đó nhà nó có thêm chú khỉ con có sợi xích nhỏ ở cổ làm bầu bạn với nó
…cả ngày rảnh là nó bế chú khỉ lên vai hoặc cho ngồi trong lòng…mà lạ thiệt!
Từ ngày có chú khỉ trong nhà thì thấy thằng Thuấn khỏe khoắn hồng hào nhanh nhẹn lém lỉnh hơn trước…
Gần cả năm hổng thấy
nó…giựt…giựt…giựt…nữa !
Đúng là phước đức ông bà xui khiến khi lên cơn …gặp được Thầy giỏi !
Năm sau…
Phái đoàn Chương trình TERRE DES HOMMES cặp Cảng Sài Gòn… Ba nó ghi danh và nó được kêu tên (có thông dịch viên kèm một bên) Ba nó đối thoại bằng tiếng Pháp với phái đoàn, nó cũng đối đáp trả lời bằng tiếng Pháp với bác sĩ, y tá…làm họ ngạc nhiên và thích thú !
Nhất là nó trắng trẻo đẹp trai sạch sẽ lại có nét lai lai…
Đoàn bác sĩ tận tâm làm việc hết sức chuyên nghiệp văn minh và rất tâm lý…làm cho bệnh nhân tin tưởng và có thiện cảm với bác sĩ, y tá ngay !
Ba nó thấp thỏm lo âu…nhìn đồng hồ, đã gần mười giờ trưa !…mà chưa có kết quả trả lời gì cả…
Lát sau…
Cô y tá mời ba nó vào phòng họp riêng của bác sĩ trưởng đoàn .
Ba nó bước vào… đã có sẵn nhiều bác sĩ ngồi quanh bàn…chân ba nó run muốn khuỵu xuống vì đoán có sự …chẳng lành !
Bác sĩ trưởng nói trực tiếp bằng tiếng Pháp với ba nó :
– Chúng tôi xin thông báo đến ông và gia đình ông.Chúng tôi đã hội chẩn …bệnh của anh ấy rất trầm trọng quả tim anh ta to quá kích thước khổ lồng ngực cho phép !
Hiện tại chúng tôi không đủ phương tiện để có thể can thiệp bằng phương pháp phẩu thuật được!
Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức tìm phác đồ điều trị tốt nhất cho anh ấy ! bằng cách chúng tôi sẽ lo thủ tục đưa anh ấy đi Pháp để can thiệp bằng Y khoa tối tân.
Để duy trì sự sống cho anh ấy! Hàng tháng chúng tôi sẽ chuyển tận tay anh ấy số thuốc theo phác đồ điều trị…cho tới khi anh ấy lên máy bay với thời gian sớm nhất !
Chúng tôi xin lỗi ông và gia đình !
Ba nó cũng bày tỏ với đoàn bác sĩ về sự biết ơn và hết sức trân trọng tinh thần nhân đạo không biên giới của Chương trình thiện nguyện TERRE DES HOMMES .
Trên đường về…ba nó vừa nữa mừng nữa lo!
– Con thích ăn gì…hai cha con mình ghé dzô tiệm ăn héng !
Nó ngồi sau xe vespa …
– dạ, thôi …ba, dzìa nhà ăn cơm luôn ba…má chờ …nhà á !
Tháng sau …
Những ngày gần tết, nhà nó vui mừng vì Chương trình TERRE DES HOMMES cử người đến lo mọi thủ tục xuất cảnh cho nó để đi Pháp điều trị …
Trong thời gian ngắn còn lại…chờ lên máy bay, nó xin ba má nó cho đi thăm và chia tay các cô chú trước khi rời Việt Nam.
– để ba chở đi cho …đạp xe đi …mệt à con …phải giữ gìn sức phẻ …con, gần ngày đi rồi !
– con thấy phẻ…hông sao ba…chỉ có nhà chú Tư ở Thị Nghè là xa thôi ! Phần …con dzìa…ghé chia tay mấy đứa bạn con nữa !
– ừa ! dzậy thì phải cẩn thận nghe con…sớm dzìa…ba má ở nhà trông…nghen!
– dạ…
Trên đường về…
Thằng Thuấn cảm thấy mệt, chậm rãi thắng chiếc xe đạp đậu lại trước cổng sân Vận động Hoa Lư đường Hồng Thập Tự (nay là Nguyễn Thị Minh Khai) chuẩn bị đèn xanh là quẹo phải đi Đinh Tiên Hoàng hết đường quẹo trái ra đường Hiền Vương (nay là Võ Thị Sáu) về nhà đúng chiều luôn…
Bỗng dưng …nó thấy cảnh vật trước mắt tối sầm lại, lồng ngực đau ran như có ai lấy khối đá đè lên hai vai nó nặng trịch mỏi nhừ, trái tim nó co thắt khó thở…nó buông chiếc xe đạp rồi từ từ khuỵu xuống…
Gần đó…hai ông bà đi vespa và những người chờ đèn xanh, nhìn thấy nó…họ liền la lên…
– úi trời ơi ! Sao dzậy …con !
Họ dựng xe rồi chạy tới đỡ nó dậy …nó mở mắt mệt mỏi , đứng dậy…ôm ngực…
– dạ, con cám ơn hai b…á…c…
Rồi lảo đảo …ngả xuống, nằm bất động !
– Trời …con ơi !
Hai ông bà …cùng những người chung quanh bế nó vào lề đường…xức dầu…nhưng không còn kịp nữa !
Họ lục túi quần nó …chiếc thẻ căn cước còn mới tinh…ghi tên…địa chỉ…
Chị bán tủ thuốc lá ở cổng Sân vận động…
– ông bà làm phước báo tin giùm cho gia đình nó hay…người Sài Gòn mình giúp nhau dzậy đó chớ ! Ông bà đừng lo…có con làm chứng …con theo dõi từ đầu chí cuối …mờ!
Ba mẹ nó đón nhận hung tin …tuy rất đau đớn khôn xiết…nhưng không mấy bất ngờ!
Vì đã lường trước được sự ra đi của nó bất kỳ lúc nào…chỉ tội nghiệp nó còn quá trẻ…không kịp bước chân lên máy bay chứ chưa nói…
Nó mơ một ngày…được du ngoạn bằng thuyền trên dòng sông Seine thơ mộng… để say sưa ngắm nhìn những quần thể kiến trúc trường phái Gothic cổ điển …nằm dọc hai bên bờ sông Seine diễm lệ…chiêm ngắm biểu tượng lịch sử hùng tráng nổi tiếng của nước Pháp… Khải Hoàn Môn…Bắc đẩu tinh tú hoàn môn (L’Arc de triomphe de l’ Étoile)…và chụp một pose ảnh bên Tháp Eiffel (Tour Eiffel) biểu tượng của kinh đô ánh sáng…giữa Thủ đô Paris tráng lệ”.
Nhưng tất cả ước mơ …đã cùng nó trở về với cát bụi !
Ngôi mộ đơn sơ lặng lẽ của nó …luôn có một cành hồng đỏ tươi và câu viết của cô bạn nhỏ trường Regina Pacis …”JE T’AIME MON AMOUR!”.
TRƯƠNG HÙNG
1O/2018