Bắc đẩu giữa trời quê

Tôi có người em gái đang hát, Những bản hùng ca vọng gió ngàn
Cho dẫu gông cùm và bè lũ ,chẳng thể nào ngăn được tiếng lòng

Em, nữ anh Thư vẫn một mình ,Một mình mang ánh sáng bình minh
Như cây pháo nổ ngày xung trận, Em đã vì ai nhận cực hình

Tôi ở trời tây mãi xót xa, Đau tận niềm đau ở quê nhà
Làm sao chia xẻ cùng em được, máu nhuộm nghìn sau chẳng nhạt nhòa.

Tôi đứng hét vang giữa phố chiều, Phố người lên xuống nắng đìu hiu.
Có kẻ nhỉn tôi như ngờ ngợ, Anh hùng lỡ vận gío nghiêng xiêu

Tiếp tục đọc

Hẹn nhau

Tôi là con của Lạc Long Quân.. Mẹ là Âu Cơ, một vị thần. Mẹ cha cũng từ trời sai đến… Sanh một trăm con ở cõi trần

Năm mươi lên núi, năm mươi xuống. Biển rộng càn khôn những mặn nồng. Từ đó Giao Chỉ gây nòi giống. Dựng nước hùng anh một Lạc Hồng.

Rồi Tổ Hùng Vương đến Nhị Trưng, Suốt bốn ngàn năm chỉ một lòng. Mở mang bờ cõi ngăn xâm lược, Chận giặc phương bắc cướp núi sông.

Và những Triều xưa Lê, Lý, Trần. Một mình thân gái với Huyền Trân. Mang về quê mẹ hai Châu, Lý. Đất nước xuôi Nam những cánh đồng.

Ruông vườn với cò bay thẳng cánh. Cùng dòng sông con nước Cửu Long. và hậu Giang câu hò vang vọng, Quê hương ơi thương nhớ vô cùng.

Tiếp tục đọc

Nỗi nhớ quên sao …

Tôi mang quốc tịch Hoa Kỳ,
Nhìn cờ lộng gío những vì sao bay.
Mà vui theo với tháng ngày.
Quên mình thằng Lính từng say mối thù.
Mối thù tự cổ thiên thu,
Thù quân giặc cướp tù đày quê cha.
Một tháng Tư khóc nhạt nhòa…
Ba mươi ơi hỡi can qua đất trời.
Bỗng dưng quên đứng quên ngồi,
Quên thằng bạn cũ trên đồi quân reo…
Nó lây lất ở quê nghèo,
Đôi chân đã mất eo xèo tâm .
thân. Tôi quên đi mất mộ phần,
Anh hùng tử sĩ những lần xông pha.
Máu tuôn để giữ sơn hà.
Giữ đồng ruộng thắm có tà áo bay.
Quên đi mấy đứa em gầy.
bán thân cho lũ quan thầy ngọai bang.
Những Trung quốc,những nam hàn.
Còn bao đau khổ muôn ngàn lệ rơi.
Tiếp tục đọc