Đăng trong Nguồn gốc và văn minh Bách Việt, Nguyễn Việt Nho

Quốc kỳ và ảnh hưởng của nó qua các thời, dưới lăng kính dịch lý

TĐ Nguyễn Việt Nho

Cờ của một nước (quốc kỳ), là biểu tượng thiêng liêng của một quốc gia: Ở nước ta, dưới thời phong kiến, cờ mang tính biểu trưng cho một triều đại hơn là của cả dân tộc (trừ hai triều đại của Hai Vua Bà và của một ít tri ều n ữa, sẽ nói sau). Ở các thời Đinh, Lê, Lý, Trần…, cờ chỉ là tấm vải màu vàng trên đó có thêu tên của triều đại đang cai trị. Nhưng dầu gì (là biểu trưng cho một triều đại hay là biểu tượng thiêng liêng của một dân tộc), xuyên qua cấu trúc (màu sắc, hình tượng, ý tượng của cờ) nó cũng sẽ mang lấy bên trong nó những ẩn ý có thể nói lên tính chất của triều đại hay vận mạng của cả dân tộc, trong thời kỳ ngọn cờ của thời kỳ đó biểu trưng. Bởi, theo Dịch lý thì thần và vật, ý nghĩa và biểu tượng không thể tách rời: trong cái nầy vốn hàm chứa cái kia: thần nương vào vật mà thể hiện, vật hàm chứa sẵn trong nó cái thần… Điều nầy được phát biểu theo kiểu tân toán học (Modern algebra) là: Con phức số (complex number: thần-vật) gồm hai phần: thực số (real part, real number) và ảo số (imaginary part, imaginary number). Trong lý sự đó, ở phần dưới, tôi sẽ dùng “bói toán” (trong nghĩa tính toán hay chiêm nghiệm các con lý số hay dịch số), để chỉ ra ý nghĩa đích thực tinh thần (hay thần) của cờ (vật), qua các thời đại từ triều Hai Bà Trưng đến nay:

Đọc tiếp “Quốc kỳ và ảnh hưởng của nó qua các thời, dưới lăng kính dịch lý”

Đăng trong Nguồn gốc và văn minh Bách Việt, Phạm Trần Anh

“Trả lại những gì của Lịch sử cho Lịch sử”

Phạm Trần Anh

“Người Việt đã bao nhiêu thế kỷ chịu ảnh hưởng của văn minh Hán Hoa, đã ăn sâu vào cá tính và có thái độ cho rằng mình thua kém, chỉ thu thập văn minh và văn hóa Trung Quốc và không tin rằng, văn hóa Trung Quốc thật sự đã nhận được sự đóng góp đáng kể từ các dân tộc Bách Việt ở phương Nam.
Những nếp sống văn hoá này đem vào Trung Hoa thời Tiền sử mang yếu tố “Biển” rõ rệt và có thể mô tả bằng một chữ, đó là chữ “VIỆT” mà trước kia thường gọi sai lầm là Thái cổ (ProtoThai)”. Tôi xác định chữ Việt nay là quốc hiệu của một nước vùng Đông Nam châu Á: Nước Việt Nam.
Sự thật bị che phủ hàng ngàn năm cùng với ảnh hưởng của ngàn năm thống trị nô dịch văn hóa khiến ngay cả người Việt cũng ngỡ ngàng, không tin đó là sự thật .!!!”.
J. NEEDHAM

Đọc tiếp ““Trả lại những gì của Lịch sử cho Lịch sử””

Đăng trong Nguồn gốc và văn minh Bách Việt

Từ Tổ tiên “Hùng” đến con cháu “hèn”

Nguyễn Sơn Hà

Mấy ngày nay từ khi tôi được đọc cái email của ông Dzu Minh về một câu hỏi hóc búa tưởng không thể trả lời, nhưng tôi cũng đã “Trả Lời Câu Hỏi Không Thể Trả Lời ” trong một bài viết mới đây. Không biết ông Dzu Minh đã có được thỏa mãn phần nào không, chứ tôi vẫn còn đang khắc khoải với câu nói của ông TS. George (PhD), nhân viên của chính phủ Mỹ làm việc ở cơ quan “Government Accountability Office” (GAO) : “You, coward rats ! ”, như khuôn vàng thước ngọc. Xem nguyên thư email của ông Dzu Minh dưới đây :
Câu Hỏi Hóc Búa Không Thể Trả Lời.
From: D H
“Hôm qua ông hang xóm của chúng tôi, Dr. George (PhD) nhân viên chánh phủ liên bang làm ở GAO, nói với tôi: “Cơ quan GAO chúng tôi ước tính mỗi năm người Việt các anh (you, Vietnamese) đổ tiền về Vietnam khoảng 18 tỷ dollars, qua các ngả du lịch, chuyển ngân và đầu tư. Năm 2010, trị giá ngang với con số mậu dịch giữa 2 nước. Những số tiền mặt (cash, pocket money) các anh đem về chánh phủ tôi (my government, not yours) không kiểm soát được”.
Đọc tiếp “Từ Tổ tiên “Hùng” đến con cháu “hèn””