Đăng trong Bút Xuân Trần Đình Ngọc, Vườn thơ

Nhục mất Nước

Không nhục nào bằng cái nhục mất nước
Không hận nào bằng căm hận nô vong
Thân phận nô đau xót tự trong lòng
Còn sống đấy nhưng khác nào chết đấy!

Bọn Tàu ô quậy cho thành nát bấy
Diệt những người yêu nước biết thương dân
Chính sách chung là chúng để cho đần
Cho ngu dốt, người Việt thành mê muội

Đọc tiếp “Nhục mất Nước”