Đăng trong Nguyễn Công Trứ, Vườn thơ Cây thông Đăng vào 10.06.201210.08.2012 bởi Huyền Thoại Nguyễn Công Trứ Ngồi buồn mà trách ông xanh, Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười. Kiếp sau xin chớ làm người, Làm cây thông đứng giữa trời mà reo. Giữa trời vách đá cheo leo, Ai mà chịu rét thì trèo với thông. Chia sẻ cùng thân hữu: Bấm để in ra (Mở trong cửa sổ mới) In Bấm để gửi một liên kết tới bạn bè (Mở trong cửa sổ mới) Email Nhấp để chia sẻ trên X (Mở trong cửa sổ mới) X Nhấn vào chia sẻ trên Facebook (Mở trong cửa sổ mới) Facebook Bấm để chia sẻ lên LinkedIn (Mở trong cửa sổ mới) LinkedIn Bấm để chia sẻ trên Pinterest (Mở trong cửa sổ mới) Pinterest Thêm Bấm để chia sẻ lên Reddit (Mở trong cửa sổ mới) Reddit Bấm để chia sẻ trên Tumblr (Mở trong cửa sổ mới) Tumblr Bấm để chia sẻ trên Pocket (Mở trong cửa sổ mới) Túi Thích Đang tải... Có liên quan Tác giả: Huyền Thoại View All Posts