Đăng trong Nguyễn Công Trứ, Vườn thơ

Cây thông

Nguyễn Công Trứ

Ngồi buồn mà trách ông xanh,
Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười.
Kiếp sau xin chớ làm người,
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo.
Giữa trời vách đá cheo leo,
Ai mà chịu rét thì trèo với thông.

Lưu lại ý kiến đóng góp hay phản hồi vào ô dưới đây :