Sẽ có một ngày

Tháng 7-1979, khi thi sĩ Nguyễn Chí Thiện chạy vào Sứ quán Anh ở Hà Nội với tập thơ, ông chỉ mong những vần thơ của ông được phổ biến ra bên ngoài cho thế giới hiểu về chế độ cộng sản Việt Nam.

Trong thư ngỏ ở phần đầu tập bản thảo, ông viết:

“Nhân danh hàng triệu nạn nhân vô tội của chế độ độc tài, đã ngã gục hay còn đang phải chịu đựng một cái chết dần mòn và đau đớn trong gông cùm cộng sản, tôi xin ông vui lòng cho phổ biến những bài thơ này trên mảnh đất tự do của quý quốc. Ðó là kết quả 20 năm làm việc của tôi, phần lớn được sáng tác trong những năm tôi bị giam cầm.”

Tiếp tục đọc