Đăng trong Sức khoẻ - Đời Sống

Tự chữa bệnh Sạn mật

Bs. Lai Chiu Nan

Phương pháp này đã chữa cho rất nhiều người có sạn mật.
Nhiều người không để ý đến sạn mật (gallstones), nhưng tất cả chúng ta đều có sạn mật nhỏ hay lớn, không ít thì nhiều. Hơn nữa sạn mật có thể dẫn đến bệnh ung thư.
Bs. Chiu Nan nhấn mạnh: “Ung thư không bao giờ tự động phát ra, thông thường phải có nguyên nhân dẫn đến chứng ung thư. Trong khảo cứu của tôi tại Trung Hoa, tôi thấy nhiều tài liệu nói rằng đa số người bị ung thư đều có sạn mật.
Một trong những triệu chứng có sạn mật là bạn có cảm tưởng bao tử bị căng phồng khó tiêu hoá, có khi bị đau nhói chỗ gần lá gan.”
Nếu bạn nghĩ rằng bạn bị sạn mật thì Bác sĩ Lai Chiu Nan đề nghị một phương pháp tự nhiên để đào thải sạn mật ra khỏi cơ thể. Phương pháp này cũng giúp cho những người có gan yếu, vì túi mật và lá gan có liên quan đến nhau. Đọc tiếp “Tự chữa bệnh Sạn mật”

Đăng trong Bút Xuân Trần Đình Ngọc, Truyện ngắn - Hồi ký

Mười bốn năm sau

Ký sự – Bút Xuân TRẦN ÐÌNH NGỌC

LTS – Truyện có thực này tiếp theo truyện ngắn “Trốn Chạy”, tác giả là Nhà Văn Trần Đình Ngọc. Nhân vật chính là cụ Lê văn Tường đã trốn thoát nanh vuốt Cộng Sản hai lần. Lần đầu vào năm 1957 từ tỉnh Thanh Hoá vào miền Nam Việt Nam sau khi người cha của cụ bị đem ra đấu tố, phẫn uất mổ bụng chết. Lần sau vào ngày 30-4-1975 từ Sàigòn đến đảo Guam và sang Hoa kỳ.

Người ta nói “Quả đất tròn” cũng không phải là vô lý. Trong phần kết luận truyện “Trốn Chạy”, một truyện vô cùng thương tâm và có thực, tôi viết rằng, do sự khuyến khích của Ban Quản trị trại, để có chỗ đón tiếp những đồng bào Việt Nam tị nạn Cộng sản mới đến, chúng tôi đã bay từ Subic Bay vào Guam, sau khi ở đó khoảng hơn một tháng từ đầu tháng 5-1975. Tôi với cụ Tường cùng đi một chuyến bay DC10 và lại ở cùng biêu-đinh tại Orote Point. Sau đó, tôi đi đảo Wake kiếm gia đình bị thất lạc, còn cụ đi Camp Pendleton – California và từ đó, tôi không còn gặp cụ nữa.

Đọc tiếp “Mười bốn năm sau”

Đăng trong Lịch sử địa dư, Việt Nam nhìn lại, Đặng Chí Hùng

Những sự thật cần phải biết: – Việt Nam Cộng Hòa – Nạn nhân của chính sách “Ngậm máu phun Người”

(HÀM HUYẾT PHÚN NHƠN TIÊN Ô TỰ KHẨU !)

Đặng Chí Hùng (Danlambao) – Thưa các bạn, là một người trẻ tuổi, chưa một lần được biết đến ngôi trường của Việt Nam Cộng Hòa (VNCH), cũng chưa từng được sống dưới chế độ tự do non trẻ đó, tuy nhiên qua nhiều sách báo, tài liệu và nhân chứng sống, cộng với những suy nghĩ của mình, tôi nhận thấy một điều đó là một chế độ, một nhà nước khác hẳn với những lời tuyên truyền của cộng sản.

Có một câu hỏi làm tôi day dứt gần 10 năm trời khiến tôi phải tự mình đi tìm câu trả lời cho nó đó là: “Tại sao một chế độ thối nát, được quy chụp là Ngụy quân, ngụy quyền lại được người dân thương nhớ, tiếc nuối?”.
Đăng trong Vườn thơ

Phúc duyên gặp gỡ

Viết tặng các thân hữu của SL

Có những mến thương nẩy mầm ướm nụ
Có những cảm tình trổ nhụy chồi xanh
Chỉ chờ một ngày hội đủ duyên lành
Sẽ khai mở thành thân tình quí mến!

Xin hãy để cho Tình Thương đổ bến
Vì giòng đời vui ít khổ đau nhiều!
Kiếp con người có sống được bao nhiêu
Trăm năm tuổi mấy ai mà sống đủ?

Gốc Thiện Tâm mà trời cao đã phú
Hãy vun bồi cho trổ nụ đơm hoa
Để xóa tan đau khổ cõi Ta Bà
Người người được thấm nhuần tình thương mến!

Đọc tiếp “Phúc duyên gặp gỡ”

Đăng trong Địa linh nhân kiệt

Tiểu sử Linh mục Trương Bửu Diệp

Thưa quý bạn, Bạc Liêu là một tỉnh nhỏ ở vùng đồng bằng sông Cửu Long nhưng có nhiều chuyện nổi tiếng, như về lúa gạo, về muối, về nhãn, về… Công tử Bạc Liêu (1900-1973) trong thời Pháp thuộc, về vụ án Đồng Nọc Nạn của những năm 1928-1930, và về ngôi nhà thờ họ Tắc Sậy với sự linh ứng của Cha Phanxicô Xaviê Trương Bửu Diệp, mà gần đây cả trong nước lẫn ngoài nước ai cũng biết.

Tôi không phải là người Công giáo, hơn nữa lại là một giáo viên (ngày trước gọi là giáo sư trung học) có đầu óc khoa học và ưa chuộng thực tế hơn là những sự tin tưởng mang tính siêu hình. Tôi đã từng dạy học tại Bạc Liêu suốt 6 năm trời (1965-1971) và học trò của tôi tại các huyện Vĩnh Lợi, Vĩnh Châu, Phước Long, Giá Rai v.v… đông lắm, chúng tôi thường xuống dưới đó chơi. Tôi rất quen thuộc với cái huyện (ngày trước gọi là quận) Giá Rai có ngôi nhà thờ nhỏ tí Tắc Sậy lợp tôn, nằm bên cạnh lộ sau khi đi qua ngôi chợ cũng nhỏ như vậy của thị trấn Hộ Phòng – thị trấn của huyện Giá Rai – khoảng một cây số.

Đọc tiếp “Tiểu sử Linh mục Trương Bửu Diệp”

Đăng trong Vườn thơ

Ở bên kia biên giới

Khi em vừa bước sang bên kia biên giới,
Em bỗng mất mình, mất cả quê hương,
Cách mấy cánh rừng, cách mấy con sông?
Thị trấn Đông Hưng, tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc.

Chợ biên giới vẫn đông người tấp nập,
Họ bán buôn đủ thứ để kiếm lời,
Buôn gian bán lận hay lao động mồ hôi,
Và buôn bán cả thân người phụ nữ.

Em thân bèo dạt một thời đã cũ,
Đã qua tay đám anh chị ma cô,
Sức khỏe hao mòn, nhan sắc xác xơ,
Hay nhiễm bệnh sống từng ngày khắc khỏai.

Đọc tiếp “Ở bên kia biên giới”

Đăng trong Chính trị, Vi Anh

Dũng mất hay còn

Vi Anh

Thủ Tướng Dũng, một Việt Cộng mất hay còn trong cuộc “hợp đồng tác chiến” do CS Bắc Việt cầm đầu đang diễn ra trong Hội Nghị Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng CSVN lần thứ 6, một hội nghị tổ chức sớm hơn định kỳ và dài hơn theo thông lệ.

Mới đọc câu chủ đề, ắt không khỏi có người thắc mắc, ủa sao kỳ lạ vậy. CS ở Bắc thời Chiến tranh VN Mỹ gọi là CS Bắc Việt, và CS ở Nam, Mỹ gọi là Việt Cộng cũng là, đều là CS Việt Nam, thì hà cớ gì lại tấn công nhau. Nhưng chịu khó nhìn lại lịch sử của CS ở Việt Nam, địa phương tính đóng vai trò không nhỏ. Thời hoạt động bí mật, nếu có Bắc kỳ, Trung kỳ Cộng sản Đảng thì cũng có Nam kỳ CS Đảng. Thời cướp được chánh quyền cả nước, sau 30 tháng 4 năm 1975, CS Bắc Việt bóp mũi Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam là con đẻ do họ tạo ra – một cách không thương tiếc.

Đọc tiếp “Dũng mất hay còn”

Đăng trong Tâm bút

Chí Thiện đối mặt với Cực Ác

Bùi Tín

Suốt 5 ngày qua, sống trong tâm tưởng với nhà thơ Nguyễn Chí Thiện, sau khi được biết anh vừa vào bệnh viện sau một cơn đau ngực dữ dội. Hôm nay 2/10/2012 tôi được hung tin anh đã từ giã chúng ta, thọ 73 tuổi.
Chúng tôi gặp nhau ở Paris năm 2000 khi anh là khách mời của một tổ chức văn hóa Pháp. Sau đó chúng tôi đến thành phố Strasbourg ở sát biên giới Đức, nơi anh nghỉ ngơi để sáng tác, làm thơ và viết tập truyện Hỏa Lò.
Mới tháng 6 vừa qua gặp anh ở trong khu vực nội trú của Trường đại học Long Beach, phía Nam bang California, tối thấy anh còn khá khỏe, và anh lạc quan nhắc đến các cô gái kiên trung dấn thân ở trong nước – những Hoàng Thục Vy, Phạm Thanh Nghiên, Bùi Minh Hằng, Đỗ Thị Minh Hạnh…, anh đọc cả từng đoạn văn súc tích của Võ Thị Hảo, rồi anh bình luận việc từ bỏ hàng ngũ đảng CS của anh bạn trẻ Nguyễn Chí Đức.
Đọc tiếp “Chí Thiện đối mặt với Cực Ác”