Đăng trong Hướng tâm hồn lên

Người bạn và củ hành

https://i0.wp.com/www.lamsao.com/Resources/CommunityUpload/hoabtt/hoabtt2012114113151648_0.jpgMột lần học anh văn, tôi đọc được một câu rất hay là: Someone once said that getting to know a person over time is like peeling the layers of an onion_Hiểu về một người cũng giống như bóc từng lớp của một củ hành.

Ban đầu nghe có vẻ tức cười nhưng tôi đã bị thuyết phục bởi cái triết lí của hành ấy. Một người bạn là cả một thế giới vô cùng bí mật, những nét tính cách, những câu chuyện riêng mà bạn khó có thể nào khám phá ra hết được. Giống như bạn bóc một củ hành, hết lớp này đến lớp khác mà vẫn không sao đến được cái tâm, cái cốt lõi của nó. Và hơn thế nữa, bạn sẽ phải cay mắt và chảy nước mắt trong quá trình khám phá người bạn đó…

Đọc tiếp “Người bạn và củ hành”

Đăng trong Việt Nam nhìn lại

Người Việt xấu xí

(nếu bạn là người Yêu Nước thì Ráng đọc từ đầu dến cuối, còn Nếu bạn không Yêu Nước thì xin miễn đọc vì Bạn dù có đọc hằng trăm lần, Bạn vẫn không hiểu)

Bài viết này sẽ không có một chữ việt nam nào được viết hoa. Bởi chúng ta có xứng đáng được trân trọng như vậy không? Không hề.
Cách đây đã lâu, tôi đọc “Người Trung Quốc xấu xí” của ông Bá Dương (Đài Loan), chưa bàn tới hay/dở, đúng/sai của nội dung cuốn sách gây tranh cãi ầm ĩ đó, tôi chỉ nhớ lại cảm giác giật mình của tôi khi đó. Khi đọc lướt qua vài trang sách, tôi như vỡ ra một niềm cảm khái mà từ lâu nó cứ âm ỉ trong lòng. Tôi biết thế giới đã từng có những cuốn “Người Mỹ xấu xí”, “Người Nhật Bản xấu xí”, rồi mới đến cuốn của ông Bá Dương. Tôi vừa đọc vừa tự hỏi: tại sao người việt nam chúng ta không có một cuốn như thế này? Tại sao chúng ta cứ tự ru ngủ mình trong cái điệp khúc dân tộc việt nam là “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau…” & nhìn đâu cũng thấy anh hùng, liệt sĩ… Nếu thực sự chúng ta có những tố chất đó, nếu thực sự chúng ta là những người như thế, sao kết quả chúng ta hiện nay lại là một đất nước như thế này?
Đọc tiếp “Người Việt xấu xí”

Đăng trong Sức khoẻ - Đời Sống

Dấm táo – Mật ong

Những toa thuốc “TRƯỜNG SINH BẤT LÃO” mà ta có thể tự tay điều chế

Hình ảnh các đạo sĩ gác bỏ danh lợi ngoài tai, một mình tìm lên núi hái là thuốc đem về “chế đan phục dược” để cứu đời là một hình ảnh đẹp trong trí tưởng của mọi người.

Mới đây, theo quyển sách đang làm rung động Âu Châu, “Natrual Cures” của Bác sĩ Ducarre, thì ai trong chúng ta củng có thể tự điều chế lấy một loại tiên dược vừa có tác dụng chống lại quá trình lão hóa, vừa trị được bách bệnh.

Không cần phải lên núi hái lá thuốc và sau đó mất công sao, sắc rắc rối như các danh y ngày xưa: Dược liệu dung để bào chế tiên dược có sẳn bên ta và cách “luyện” tiên dược củng dễ… Chỉ cần bỏ ra vài đồng mua lấy một lọ dấm táo (Apple Cider Vinegar) và lọ mật ong là xong ngay.
Đọc tiếp “Dấm táo – Mật ong”

Đăng trong Bút Xuân Trần Đình Ngọc, Vườn thơ

Tôi có hai bảo vật

Tôi chấp nhận được anh
Dù anh quá đành hanh (1)
Nhưng không chấp nhận Chệt
Kẻ khác máu, lòng tanh

Tôi làm tôi Quang Trung
Đánh voi cho Bà Trưng
Tôi làm quân bà Triệu
Lắc đầu với rợ Hung (2)

Tôi lau giầy Nguyễn Biểu
Bưng điếu Lý thường Kiệt
Đạp mặt Mạc đăng Dung
Chửi ba đời Chiêu Thống

Đọc tiếp “Tôi có hai bảo vật”

Đăng trong Tâm bút

Hãy vì dân vì nước, một chút thôi, làm ơn!

Hà Văn Thịnh

Tháng 11 là tháng của rất nhiều biến động: Hậu quả lùng nhùng của thất vọng, buồn phiền từ Hội nghị 6, nối tiếp qua cái sự lòi đuôi dốt nát, ỡm ờ của vô số cái sai; chuyện bầu cử của Mỹ; Đại hội 18 của TQ; năm hết tết đến, giá cả đang thi nhau chơi trò đuổi bắt quyết liệt đến mức làm thủng to, thủng đến trống không cái túi của hàng triệu người nghèo; quan chức thì nói đâu sai đấy, đề ra cái gì lòi dốt ra cái đó; ngày nhà giáo mà tôn vinh “ưu tú”, “nhân dân” cho tinh quan là quan (LĐ, 17.11.2012) trong khi nền giáo dục nát như tương, hàng triệu giáo viên chẳng hiểu tôn vinh “quan giáo dục” để làm gì – chẳng lẽ các quan được tặng thưởng danh hiệu “nhà giáo ưu tú” vì đã làm rách nát nền giáo dục nước nhà sao? Chẳng lẽ các vị không nghĩ đến 2 giáo viên đang phải chịu bao khó khăn, vật lộn, gian nan với sóng dữ của biển trời, cái độc ác và hung hiểm của lũ bành trướng, để dạy chữ cho trẻ em Trường Sa sao?…

Đọc tiếp “Hãy vì dân vì nước, một chút thôi, làm ơn!”

Đăng trong Chuyện dân tôi, Huy Phương

Lợi dục và dối trá

Tạp ghi Huy Phương

“Lợi dục không có phương châm nhất định, nó tùy phương hướng mà thay đổi, nó tùy thời buổi mà đổi thay, tùy công việc mà châm chước.” – (J. B. Bossuet 1627-1704)

Phó chủ tịch kiêm giám đốc điều hành Western Union khu vực Châu Á-Thái Bình Dương, bà Drina Yue đã cho biết, Việt Nam là một trong mười sáu thị trường nhận tiền nước ngoài lớn nhất thế giới, vì Việt Nam hiện nay có khoảng bốn triệu người, trong đó có khoảng bốn trăm nghìn người lao động đang làm việc, sinh sống ở trên một trăm quốc gia trên thế giới. Năm 2010, kiều hối đã tăng lên 8.26 tỷ USD và năm 2011 đến con số đạt 9 tỷ USD. Con số này cao hơn mười lần con số tám mươi triệu mà Quốc Hội Mỹ làm ngơ không cứu VNCH năm 1975, nhưng hiện nay đồng bào hải ngoại, phần lớn đã bỏ nước ra đi vì cộng sản, mong một ngày về với đất nước không cộng sản, nhưng chính họ lại tiếp tay chắt bóp để nuôi cộng sản. Bạn có biết là số ngoại tệ này đã giúp Việt Nam ổn định, bù đắp thiếu hụt cán cân thanh toán vãng lai, mà cho đến nay, Việt Nam vẫn chưa có chính sách căn bản về việc này.

Đọc tiếp “Lợi dục và dối trá”

Đăng trong Vườn hình ảnh

Những cuộc hội ngộ kỳ quặc nhất thế giới

Búp bê Barbie gặp cô gái Anime

Cô gái người Nga Valeria Lukyanova (21 tuổi) có biệt danh là ” búp bê Barbie” nhờ ngoại hình không khác gì hình nộm. Trong khi đó, Anastasiya Shpagina, người Ukraine (19 tuổi) lại có biệt danh là cô gái Anime vì ngoại hình không khác gì nhân vật trong các bộ truyện tranh của Nhật Bản. Cả 2 đều bất ngờ trở nên nổi tiếng sau khi các bức ảnh của họ xuất hiện trên mạng. Mới đây, Anastasiya và Valeria có cuộc hội ngộ đặc biệt ở Nhật Bản và thực hiện bộ ảnh ấn tượng.


Đọc tiếp “Những cuộc hội ngộ kỳ quặc nhất thế giới”

Đăng trong Vườn thơ

Khi Cửa Lòng Chưa Mở

Trên bãi rác mênh mông
Kathmandu,Népal
Anh ôm em trong lòng
Ngồi ngó mông vô vọng
Bãi rác rộng mênh mông
Thế giới rộng mênh mông
Hai bé thơ thiếu đói
Chỉ một miếng ăn thôi
Mà ngày có, ngày không !
Lòng bác ái đi rông
Trước cảnh đời lận đận?
Lòng từ bi có động
Giữa ác mộng bé thơ ?
Ôi chùa chiền hoành tráng
Ôi ngất ngưởng nhà thờ
Cửa Thiên Đường khép kín
Đọc tiếp “Khi Cửa Lòng Chưa Mở”

Đăng trong Nhìn ra Thế giới

Giai nhân và danh tướng

Việt Long, RFA

Phụ nữ Á đông thời “ Gia Tĩnh triều Minh” và phụ nữ Hoa Kỳ ở thế kỷ 21 có điều chi chẳng khác gì nhau ? Mối tình danh tướng & giai nhân của nước Mỹ mới từ năm ngoái, tưởng đã âm thầm biến vào dĩ vãng, đột nhiên nổ tung giữa công luận, chỉ vì, như cụ Nguyễn Du đã viết rõ rành rành như một lời tiên tri :

“Rằng tôi chút phận đàn bà – Ghen tuông thì cũng người ta thường tình”
Paula Broadwell, tác gỉa quyển sách tiểu sử tướng Petraeus – z6blog photo

Cuộc tình đã lui vào quá khứ

Đọc tiếp “Giai nhân và danh tướng”