Phan Văn Hưng – theo thơ Nguyễn Thân Văn
Phan Văn Hưng – theo thơ Nguyễn Thân Văn
Em về đi, thôi đừng lên thăm trại K18.
Anh ngoài đây như chết thật rồi,
Đừng xót thương đời một tên tù K18
Nhắn mẹ rằng anh vẫn nhớ đến me.
Về đi em, đừng lên thăm nữa em ơi,
Còn thương nhau thì xin sống nuôi con,
Đừng đến nữa, van em đừng đến em ơi,
Đường gian lao, vùi mạng dốc Ô Ba.
Bài nói chuyện của bác sĩ William Li về một phương thức tiếp cận mang tính đột phá trong y học để chữa trị nhiều bệnh hiểm nghèo, nhất là các loại ung thư và béo phì, dựa trên những hiểu biết mới của bộ môn “angiogenesis” về cơ chế tạo mạch máu. Những hiểu biết này còn giúp tất cả chúng ta có thói quen ăn uống lành mạnh hơn để có đời sống khỏe mạnh và tuổi thọ cao hơn.
Nhạc sĩ Phan Văn Hưng hát tại nhật báo Viễn Đông, Little Saigon, California
Em sinh ra em làm người Việt Nam
Trong gian ngõ tồi, không nước không đèn
Vòng tay âu yếm của mẹ sầu thương
Đôi tay khẳng khiu, đôi tay thật buồn
Vòng tay âu yếm mẹ ơi, đôi tay thật buồn
Phan Văn Hưng phỏng thơ Trần Trung Đạo – 2003
Viên kẹo tròn này để dành cho Mẹ,
Viên kẹo vuông này để lại cho Ba,
Viên kẹo nhỏ này để dành cho Chị,
Viên kẹo lớn này để lại cho Em,
Còn viên kẹo thật to này, là phần Bé đấy.
Bạn bè của tôi là nhân chứng cho cả thế hệ này
Mười thằng bạn thân,
Mười con số trong một kiếp trần
Thằng thì đã khuất bỏ mạng rừng xanh
Thằng thì cụt mất cánh tay của anh
Ca nhạc sĩ Phan Văn Hưng
Từ khắp những phương trời
Và muôn lối đi trong đời
Gặp nhau trong tâm hồn Việt Nam sáng ngời
Phan Văn Hưng
theo thơ Minh Đức Hoài Trinh, 1978.
Ai trở về xứ Việt, nhắn dùm ta, người ấy ở trong tù.
Nghe đâu đây vang giọng hờn rên xiết
Dài lắm không đằng đẳng mấy mùa thu.