Trần Mộng Lâm
Nhân sắp đến ngày ký Hiệp Định Genève 20/07
Trên giấy tờ , tôi sinh ra tại tỉnh Nam Định .
Trên thực tế , tôi nói tiếng Việt giọng Bắc , không uốn lưỡi khi phát âm những tiếng bắt đầu bằng « tr » . Những chữ bắt đầu bằng « V » , tôi nói rất rõ , nhưng may mắn không lầm chữ « L » với chữ « N » .
Nhưng tôi không phải người Bắc .
Hiệp Định Genève đưa tôi vào miền Nam rất sớm , ngay khi tôi vừa lên Trung Học .
Tôi lớn lên tại miền Nam , học theo chương trình bộ Giáo Dục Miền Nam , đọc sách miền Nam , học và thành tài tại Miền Nam .
Trong những năm sống tại Miền Nam , tôi nổi trôi theo những thăng trầm của miền Nam . Tôi biết thế nào là Bình Xuyên , thế nào là Đệ nhất Cộng Hoà , ông Diệm , ông Nhu , ông Thục , rồi sau đó , ông Khánh , ông Thiệu , ông Kỳ , ông Trí Quang , ông Tâm Châu , ông Dương Văn Minh …



Dân Việt Nam ta vốn có hồn thơ lai láng nên ngoài những mẩu chuyện châm biếm đả phá chế độ cộng sản, họ còn sáng tác rất nhiều vần thơ và ca dao nói lên những hoàn cảnh sinh hoạt bi ai cũng như tâm tư uất hận của người dân dưới chế độ bạo tàn. Dĩ nhiên những vần thơ “quốc cấm” này đều khuyết danh, chỉ được lén lút học thuộc lòng rồi thì thầm rỉ tai cho nhau nghe nên được gọi là “thơ chui”. Những vần thơ chui đôi khi dí dỏm khiến người nghe phải tủm tỉm cười thầm hay ôm bụng cười sằng sặc hoặc đôi khi não nùng thống thiết bày tỏ tinh thần chống đối chủ nghĩa cộng sản đem lại đói khát, khổ đau, nhục nhã cho người dân sau ngày chúng cưỡng chiếm Miền Nam.
Hòn Vọng Phu
Trần Khải