
Nhật ký chủ nhật – ngày 4 tháng 6 năm 2006
Tháng 6, trời Nắng thật ấm, nếu đứng trong vườn thử nhắm nghiền mắt lại thì ta chỉ nghe quanh đây tiếng Chim gọi nhau líu lo trên cành Thông, ta không nhìn thấy chúng vì không hiểu chúng nó đậu ở cành nào, tai chỉ nghe chúng gọi, có cảm tưởng Nắng ấm soi vào tận hồn ta, trái tim ta, nồng nàn hạnh phúc, tươi vui. Chỉ cần thiên nhiên ban tặng cho ta vài thứ đơn giản như thế là ta đã thấy hạnh phúc, mặc dù ta đang nhắm nghiền mắt lại. Chỉ cảm nhận thôi mà không nhìn thấy nhưng ta có cảm tưởng sờ mó được cái ta cảm nhận ấy. Ngẫm tạo hoá thật vô thường.
Tại sao đương không tôi lại nhắc tới cái không nhìn thấy mà lại cảm nhận và có vẻ như sờ mó được ? Đó là kỷ niệm đó bạn ạ. Ký ức nó nằm sâu trong tận đáy tim ta có bao giờ nhạt phai, hôm nay sao tôi nhớ con Susi của tôi như thế, không biết nữa! Gốc gác của tôi là gái Bến Tre, hàng xóm láng giềng mộc mạc sống gần gũi với thiên nhiên ruộng lúa đã tạo ra tôi, tôi thích sống gần với vườn tược, với chú chó, chú mèo con cuộn mình trên tay mỗi khi trời mưa lạnh lẽo, thói quen tôi thì khoái dựa lưng vào gốc cây Nhãn trong vườn vào buổi trưa để đọc tiểu thuyết, trong khi mấy chú chó con chạy cắn nhau nô đùa ngoài sân.
Tiếp tục đọc
Nho sinh phải mất rất nhiều công phu học và vất vả gian nan. Cực khổ nhất là phải chờ hai ba năm mới có kỳ thi. Khi đi thi thí sinh lại phải mang theo lều, chõng, thức ăn, lặn lội xa xôi lên kinh thành.
Ăn là động tác của người hay động vật đưa một số thức ăn thích hợp vào cơ thể để nuôi các tế bào, duy trì sự sống. Ăn thường đi đôi với uống, danh từ kép: ăn uống, vì uống cũng là hình thức đưa chất lỏng vào để nuôi cơ thể. Y khoa khuyên ta nên ăn uống điều độ, chừng mực để giữ gìn sức khoẻ. Ăn uống vệ sinh, bớt được bệnh tật.
Thường người ta chia ra ba bữa trong ngày: ăn sáng hay còn gọi là ăn điểm tâm, ăn trưa và ăn tối; cũng gọi bữa sáng, bữa trưa và bữa tối.
Ngày ba bữa vỗ bụng rau bình bịch (Nguyễn công Trứ).