Kinh nghiệm bán hàng

Một thanh niên bước vào một quán cà phê. Không nói nang gì, anh ta chỉ vào miệng mình, còn tay kia chỉ vào ngực cô chạy bàn. Cô ta tím mặt định sấn đến tát cho anh ta mấy cái.
Một ông khách ngồi gần đó ngan:
– Anh ta câm đấy, ý anh ta ra hiệu muốn uống cà phê sữa đó.
– Cô phục vụ bàn quay ngoắt đi, lẩm bẩm:
– Cũng may mà hắn không đòi uống bia

**************

Kinh nghiệm bán hàng

Một bà to béo vào cửa hàng quần áo:
– Tôi muốn mua vài cái áo sơ mi cho chồng tôi.
– Ông nhà mặc áo cỡ bao nhiêu thưa bà?
– Ồ, tôi cũng chẳng để ý nữa…
– Chắc ông nhà cao khoảng 1,5 m? Bà hãy chọn cỡ số 36, 37 gì đó.
– Đúng đấy, anh biết ông ấy ư?
– Có gì đâu, kinh nghiệm thôi. Những ông được vợ mua áo quần cho thường
nhỏ người.

****************

Thổi bay mất rồi nên phải gọi thêm

Khách gọi anh bồi:
– Cho tôi thêm một đĩa bít tết nguội nữa, miếng này nóng quá không thể ăn
được!
– Sao ông không thổi cho nguội để ăn mà lại gọi xuất khác?
– Chính vì đã thổi bay mất một nửa rồi nên tôi mới phải gọi thêm đấy!

***********

Chỉ khác một chút về hình thức

Ông khách gọi bồi bàn đến hỏi:
– Tôi thường xuyên ăn bít tết ở đây, bao giờ một xuất cũng có hai miếng thịt.
Tại sao hôm nay chỉ có một?
– Ồ, xin lỗi ông, chắc là đầu bếp quên cắt nó ra làm đôi ạ!

***************

Góp ý với bằng chứng cụ thể

Tại nhà hàng nọ, một ông khách cáu um lên đòi đưa cho mình cuốn sổ góp
ý. Khi ông ta đã ra về, bà chủ hỏi nhân viên:
– Ông ta viết cái gì trong đó vậy?
– Thưa, ông ta không viết gì cả mà chỉ kẹp vào sổ một miếng trứng ốpla thôi
ạ!

****************

Sợ mất vệ sinh thêm lần nữa

Khách hàng bảo bồi bàn:
– Anh dùng tay giữ miếng bít tết như vậy trông rất mất vệ sinh.
– Thưa ngài, nếu không giữ nhỡ nó rơi lần nữa thì càng bẩn hơn ạ!

***************

Phát hiện của bác sĩ Watson

Thám tử Sherlock Homes và bác sĩ Watson gặp nhau đầu giờ sáng tại sở
cảnh sát. Watson nhìn Homes chăm chăm và nói:
– Homes này, tôi cược 1.000 ăn 1 rằng anh mặc quần lót màu đỏ.
Homes giật thót mình:
– Anh khá lắm! Sáng nay anh nấp trên trần buồng tắm nhà tôi ư?
– Không cần thiết, vì đến tận bây giờ, anh vẫn chưa kéo khoá quần.

*************************

Đãng trí!

Trong giờ phẫu thuật sinh vật, các sinh viên được làm quen với các bộ phận trên cơ thể người. Giáo sư già đă chuẩn bị một cái bao đen trong đó có chứa tim gan, phèo phổi và các bộ phận khác để học tṛò của ḿình phân biệt bằng cảm giác.
một sinh viên nam tḥò tay vào bao, sờ thử một vật và nói: “Tim” rồi lôi ra một quả tim. Mọi người vỗ tay vang dội.
sinh viên nam thứ hai tḥò tay vào rồi nói: “Gan” và rút ra một lá gan. Vị giáo sư gật đầu hài ḷòng.
Đến lượt môt sinh viên nữ lên cũng mạnh dạn tḥò tay vào bao, sau một hồi quờ quạng, cô ta đỏ mặt mà chẳng nói ǵì. Vị giáo sư sốt ruột hỏi:
– Em kia, hãy nói cho tôi biết đó là bộ phận ǵì?
– Dạ, đó là…
Mọi người cười ầm ĩ. Vị giáo sư nghiêm mặt:
– Chúng ta đang học chứ không phải đùa, đề nghị các em nghiêm túc cho. Em hăy trả lời đi, đó là bộ phận ǵì?
cô sinh viên gần như sắp khóc:
– Dạ, đó là… một cây xúc xích ạ!
Quả nhiên, đó là một cây xúc xích. Lúc này th́ì vị giáo sư tái mặt:
– Chết cha! Vậy sáng nay tôi ăn bánh ḿì với cái ǵì đây cà

***********************

Hát lại cho thuộc thì thôi

Khi cô ca sĩ tóc vàng hát xong, khán giả gào lên:
– Hát lại đi!
Hát rồi vẫn yêu cầu hát nữa, đã ba bốn lần nhưng khán giả vẫn không chịu
cho nghỉ.
– Đa tạ quí vị. Tôi mệt quá. Tôi phải hát mấy lần nữa để đáp lại thịnh tình
của quí vị ạ?
– Đến khi nào cô thuộc bài hát thì thôi!

Lưu lại ý kiến đóng góp hay phản hồi vào ô dưới đây :