Đăng trong Truyện dài, Yên Tử cư sĩ Trần Đại Sỹ

Anh hùng Tiêu Sơn – Hồi 30

HỒI THỨ BA MƯƠI

Nhật-Hồ độc chưởng

Sáng hôm sau, Thanh-Mai mua thêm chiếc xe ngựa nữa, rồi nàng với Bảo-Hòa ngồi chung cùng lên đường. Hai chiếc xe chạy như bay. Chỉ hơn một ngày, họ đã theo kịp chiếc xe lão Xồi. Lão Xồi hỏi Mỹ-Linh:
— Tiểu cô nương. Cô nương bị tụi nó bắt đi có sao không?
Mỹ-Linh lắc đầu:
— Chúng thấy bọn tôi vô can, nên thả cho đi. Không hiểu sao, chúng gặp ai cũng bắt, cũng khám.
Mỹ-Linh chỉ xe Bảo-Hòa:
Đọc tiếp “Anh hùng Tiêu Sơn – Hồi 30”

Đăng trong Truyện dài, Yên Tử cư sĩ Trần Đại Sỹ

Thuận Thiên di sử – Hồi 31

Lắng nghe Audio:

HỒI THỨ BA MƯƠI MỐT.

Trên đỉnh núi Dục-thúy,

Quân sĩ đem đuốc lại gần soi. Đó là một người đàn ông tuổi trung niên. Miệng y ứa máu. Đỗ Lệ-Thanh cầm mạch gật đầu:
— Còn hy vọng.
Mụ lấy một viên thuốc nhét vào miệng người kia. Thiệu-Thái sờ tay lên ngực y. Xương ngực vỡ làm nhiều mảnh vụn. Chàng không ngờ mình chỉ phất tay nhẹ nhàng, mà khiến cho người kia ra nông nỗi ấy.
Đọc tiếp “Thuận Thiên di sử – Hồi 31”

Đăng trong Truyện dài, Yên Tử cư sĩ Trần Đại Sỹ

Thuận Thiên di sử – Hồi 32

HỒI THỨ BA MƯƠI HAI

Côi-Sơn đại hiệp

Từ Trường-yên đến Thiên-trường không xa. Con đường này Thanh-Mai đã đi nhiều lần. Nàng thuộc làu tên từng thôn, rừng xóm sắp đi qua. Mỗi thôn, mỗi xóm đều có di tích, nàng thuật truyện cho mọi người nghe. Khi thấy xa xa một xóm làng, với nhiều ngôi nhà ngói đỏ, nổi bật lên trên những tùm cây xanh ngắt, nàng chỉ tay hỏi Mỹ-Linh:
_ Chúng ta sắp qua địa phận xã Thanh-liêm. Trong xã có một di tích thời Lĩnh-nam. Đố Mỹ-Linh biết di tích đó là di tích gì ?
Mỹ-Linh lắc đầu:
Đọc tiếp “Thuận Thiên di sử – Hồi 32”

Đăng trong Truyện dài, Yên Tử cư sĩ Trần Đại Sỹ

Thuận Thiên di sử – Hồi 33

HỒI THỨ BA MƯƠI BA.

Xuân-đài di sự

Thuyền đã ghé bờ. Tự-An đứng dậy nói với Đỗ Lệ-Thanh:
__ Đỗ phu nhân. Tôi hứa sẽ chủ trì công đạo vụ tên Nguyên-Hạnh hại phu nhân. Tuy nhiên tôi sợ mình chưa ra tay, phái Tiêu-sơn đã thanh lý môn hộ. Y giam cầm hai vị Bố-Đại và Sùng-Phạm, cùng làm ô uế cửa Phật, tội đâu có nhỏ? Vả lại y không còn là tội nhân của phu nhân và của phái Tiêu-sơn. Mà còn của triều đình. Vịệc trừ khử y thực không khó. Chúng ta đây có Thiệu-Thái dư sức thắng y. Dù sao tôi cũng đã hứa với phu nhân. Tôi sẽ chủ trì công đạo vụ này.
Đọc tiếp “Thuận Thiên di sử – Hồi 33”

Đăng trong Truyện dài, Yên Tử cư sĩ Trần Đại Sỹ

Thuận Thiên di sử – Hồi 34

HỒI THỨ BA MƯƠI TƯ.

Bố-Cái đại vương

Ăn xong Lý Long đọc tiếp khẩu quyết luyện Vô-ngã-tướng thiền-công cho Tự-Mai, rồi hai anh em ngồi lụyện. Chàng nói:
__ Sư phụ anh thường nói, nhà Phật có bốn loại Thiền-công. Bốn loại này thu góp trong kinh Kim-cương, Lăng-gìa, Tượng-đầu. Bốn loại mang tên như sau:
— Vô-ngã-tướng.
__ Vô-nhân-tướng.
__ Vô-chúng-sinh-tướng.
__ Vô-thọ-giả-tướng.
Đọc tiếp “Thuận Thiên di sử – Hồi 34”

Đăng trong Truyện dài, Yên Tử cư sĩ Trần Đại Sỹ

Thuận Thiên di sử – Hồi 35

HỒI THỨ BA MƯƠI LĂM

Môn phái Đông-a

Nghe Tự-Mai kể truyện, Thanh-Mai bàn:
— Khắp vùng này ai cũng than thở cho bà Phượng-Ánh, hồng nhan, bạc phận.
Tự-Mai muốn thử mấy bà chị. Nó hỏi:
— Nếu các chị là bà Phượng-Ánh, các chị sẽ xử sự ra sao?
Mỹ-Linh đáp ngay:
— Vợ chồng có hai vấn đề. Một là duyên, hai là nợ. Duyên-nợ không phải kiếp này, mà do muôn vàn kiếp trước đưa đến. Khi nghiệp diễn ra, mình tránh né, chống đỡ, khó mà thành. Mà tránh kiếp này, kiếp sau nó lại đến. Chi bằng chịu vậy.
Tự-Mai biết bà chị mình thâm nhiễm Phật pháp. Nó hỏi thêm:
— Không lẽ bà Phượng-Ánh xinh đẹp, đoan trang, mà suốt đời cứ phải chịu cái ách của tên khùng khùng, điên điên, ngu ngu, dại dại mãi sao? Sống bên cạnh một tên kinh tởm như vậy không thành điên, cũng thành khùng!
Đọc tiếp “Thuận Thiên di sử – Hồi 35”

Đăng trong Truyện dài, Yên Tử cư sĩ Trần Đại Sỹ

Thuận Thiên di sử – Hồi 36

HỒI THỨ BA MƯƠI SÁU

Tam-công Đại-lý

Bảo-Hòa thấy bản lĩnh hai người thì kinh hãi:
— Mình những tưởng học được thần công thời Lĩnh-nam cùng Phục-ngưu thần chưởng thành vô địch. Không ngờ còn thua xa Thiên-trường ngũ kiệt. Thiên-trường ngũ kiệt bản lĩnh nổi tiếng ngang với Đại-Việt ngũ long thực không sai. Còn người bịt mặt là ai, mà ta thấy võ công không giống môn phái nào của Việt của Hoa cả? Tại sao y lại tấn công Đỗ Lệ-Thanh? Nhìn lưng người này, ta thấy hơi quen. Không biết gốc tích y ra sao?

Chợt người đó lui lại, phóng chiêu chưởng cực kỳ hùng mạnh vào người Phạm Hào. Phạm Hào nhảy vọt lên cao, trả bằng chiêu Đông-hải lưu phong. Chiêu này là một trong ba mươi sáu chiêu trấn môn của phái Đông-a. Bình một tiếng, người kia lui liền ba bước, mặt y nhăn nhó, tỏ vẻ đau đớn.
Đọc tiếp “Thuận Thiên di sử – Hồi 36”

Đăng trong Truyện dài, Yên Tử cư sĩ Trần Đại Sỹ

Thuận Thiên di sử – Hồi 37

HỒI THỨ BA MƯƠI BẨY

Tiếng hát họ Đào

Thanh-Mai cười nhạt:
— Ta biết tên thực của mi là Đặng Trường. Mi vốn người họ Trần nhà ta, gốc gác sinh trong trang Thiên-trường này. Lúc mi ra đời đúng lúc loạn Thập-nhị sứ quân. Mi vốn có nhiệt tâm với Đại-việt, lớn lên mi lập chí cứu nước, theo Nhật-Hồ lão nhân, đem Hồng-thiết giáo truyền vào Đại-việt.
Lão Việt nghe Thanh-Mai nói, y kinh hoảng:
— Có lẽ con nha đầu nói thực, chứ không sai. Nhưng tại sao bố nó biết ta ẩn thân ở đây, mà không đề phòng gì cả?
Đọc tiếp “Thuận Thiên di sử – Hồi 37”

Đăng trong Truyện dài, Yên Tử cư sĩ Trần Đại Sỹ

Thuận Thiên di sử – Hồi 38

Năm cửa chỉ còn lầu cửa Bắc

Lầu cửa Bắc thành Thăng-long còn sót lại tại Hà-nội (Hình chụp tháng 8-2001)

Thành Thăng-long do vua Lý Thái-tổ xây hồi 1010, sau nhiều lần tu bổ, vẫn tồn tại. Khi vua Gia-Long lên ngôi (1802) truyền phá đi, xây lại nhỏ hơn Phú-xuân (Huế). Bởi vậy cụ Nguyễn Du từ Huế đi sứ qua Hà-nội có làm bài Thăng-long thành hoài cổ, có câu:

Tản-lĩnh, Lô-giang tuế tuế đồng,
Bạch đầu do đắc kiến Thăng-long.
Thiên-niên cự thất thành quan đạo,
Nhất phiến tân thành một cố cung.

Đọc tiếp “Thuận Thiên di sử – Hồi 38”

Đăng trong Truyện dài, Yên Tử cư sĩ Trần Đại Sỹ

Thuận Thiên di sử – Hồi 39

HỒI THỨ BA MƯƠI CHÍN

Anh hùng Đại-lý

Dực-thánh vương quát:
— Ngừng tay.
Người trên thuyền đang đánh nhau hỗn loạn, bỗng ngừng lại, rồi cùng nhảy lui. Bọn Tống trở về thuyền của Dực-thánh vương. Dực-thánh vương hướng sang thuyền Trần Kiệt hỏi:
— Cao nhân nào, xin cho biết cao danh qúi tính.
Thanh-Mai giả tiếng đàn ông nói:
— Chúng tôi là thuyền buôn qua đây. Không biềt phạm tội gì mà các vị dùng tên định giết chết? Các vị là ai? Mà không coi luật pháp đức Đại-việt hoàng đế ra gì vậy?
Đọc tiếp “Thuận Thiên di sử – Hồi 39”