Anh linh thần võ tộc Việt – Hồi 111

HỒI THỨ MỘT TRĂM MƯỜI MỘT

Triều đình Đại-Tống

Lê Văn cùng Tôn Đản, Tự-Mai chạy vào phòng riêng. Y vội kéo quần Tự-Mai, Tôn Đản ra xem: Dương vật bị sưng lớn đỏ lòm. Y nói:
_ Chúng mình bị trúng Chu-sa độc phấn rồi. Gọi ông heo mau.
Thiệu-Thái chạy vào, chàng nâng chim ba cậu em lên coi: Sưng đỏ lòm. Đúng là bị trúng Chu-sa phấn. Chàng bảo cả ba ngồi ngay ngắn lại, rồi vỗ tay lên huyệt Bách-hội ba người. Cả ba rùng mình một cái, mồ hôi toát ra ướt hết quần áo. Mùi hôi tanh khủng khiếp xông lên. Khoảng nhai dập miếng trầu, cả ba đã hết đau, cùng mặc quần áo lại.
Tiếp tục đọc

Anh linh thần võ tộc Việt – Hồi 112

HỒI THỨ MỘT TRĂM MƯỜI HAI

Sáng tổ tiêu thuật

Tự-Mai nghe Vương gọi tên nước mình là Đại-Việt, thì biết y thuộc phe chống Lưu hậu, thân với Đại-Việt. Chàng nói thầm:
_ Ông này chơi được.
Đức-Dụng tiếp:
_ Quốc-công không biện minh được, như vậy là nhận tội. Câu hỏi thứ nhì là: Khi Quốc-công mở ra, thấy rõ ràng trong hộp có thanh kiếm. Đáng lẽ Quốc-công phải buông hộp lùi bước. Lý đâu Quốc-công lại mang kiếm ra đưa vào trước ngực hoàng thượng. Nếu như không có Phiêu-kị đại tướng quân đẩy Quốc-công lui lại…
Tiếp tục đọc

Anh linh thần võ tộc Việt – Hồi 113

HỒI THỨ MỘT TRĂM MƯỜI BA

Quốc sự tối khẩn

Mọi người cùng ngơ ngác. Lê Văn cũng kinh ngạc. Nhưng chợt nó hiểu ngay:
_ Bà chằng Bảo-Hòa chứ không ai lạ. Bả dùng Lăng-không truyền ngữ sai đôi công đánh Phạm Ung.
Nguyên từ thời Lĩnh-Nam, công chúa Hồ Đề cùng chư đệ tử phái Tây-vu nghiên cứu về tiếng nói của các loài thú vật, luyện thành tám đạo quân ưng, sói, voi, ong, rắn, khỉ, hổ, báo gây kinh hoàng cho quân Hán. Sau khi vua Trưng tuẫn quốc, các đệ tử Hồ Đề lập thành phái Tây-vu chuyên nghiên cứu về âm thanh của thú vật.
Trải hơn nghìn năm đến nay chưởng môn phái Tây-vu là ông nội Bảo-Hòa thì bản lĩnh học tiếng thú vật càng tinh thâm đến cùng cực. Ngay từ nhỏ, Bảo-Hòa được chân truyền thuật này. Bây giờ nàng cùng Thông-Mai ẩn thân trong lớp áo thị vệ, cung nữ. Nàng thấy Phạm Ung dùng tiêu tấu nhạc cho công múa. Tính tinh nghịch nổi dậy, nàng dùng lăng không truyền ngữ sai nó tấn công Phạm Ung. Vì vậy không ai hiểu tại sao bỗng dưng đôi công lại hóa điên như vậy.
Tiếp tục đọc

Anh linh thần võ tộc Việt – Hồi 114

HỒI THỨ MỘT TRĂM MƯỜI BỐN

Trọng tội khi quân

Một văn quan quỳ tâu:
_ Thần Trần Nghiêu-Tá lĩnh Tham-tri chính sự, đồng tri Khu-mật viện xin tâu: Lý Côâng-Uẩn gần đây lộng quyền quá đáng. Y chỉ là một tước Nam-bình vương quận Giao-chỉ, thế nhưng y dùng võ lực ép Chiêm-thành, Chân-lạp, Lão-qua tiến cống. Tin tế tác cho biết con y là Lý Long-Bồ còn tiến xa hơn. Y muốn thống nhất tám vùng tộc Việt, rồi đem quân xâm vương thổ. Bây giờ y hiện diện ở đây, xin hoàng thượng đem y ra xử lăng trì, để an Nam-biên.
Tiếp theo bọn Hạ Tủng, Phạm Ung, Triệu Thực đều cùng một luận điệu. Nhà vua biết bọn này theo chủ trương của Lưu hậu, khó lòng bẻ gẫy lý luận của chúng, ông hỏi Định-vương:
Tiếp tục đọc

Anh linh thần võ tộc Việt – Hồi 115

HỒI THỨ MỘT TRĂM MƯỜI LĂM

Công chúa Huệ-Nhu

Tự-Mai, Lê Văn đang mải xem trận đấu giữa Sử-vạn với Trương Ngọc, Khiếu Tam Bản với Tôn Tiết, thì có tiếng nói của Bảo-Hòa:
_ Phải theo dõi, nếu Trương Ngọc, Tôn Tiết bị trúng độc, hai em nhất thiết đề phòng cẩn mật bằng không Sử, Khiếu tấn công nhà vua. Trường hợp này hai em dùng hết khả năng đánh như vũ bão, khiến chúng phải xử dụng Chu-sa ngũ độc chưởng. Hai em đẩy chất độc về người chúng, rồi bắt chúng khai ra tất cả bí mật cung đình nhà Tống.
Trương Ngọc càng đánh, chưởng lực càng mạnh. Trong khi đó Sử-Vạn tuổi cao, sức yếu, y cứ phải lui hoài. Thình lình Sử-vạn hít hơi dài đánh ra một chưởng không có gió. Trương Ngọc tưởng y tuyệt chân khí, đánh ra chiêu dương kình ụp lên đầu y. Hai chưởng gặp nhau đến bộp một tiếng. Sử-vạn bật lên tiếng cười nhảy lui lại. Trong khi đó Trương Ngọc cảm thấy cánh tay lạnh buốt, cái lạnh truyền dần lên vai vào thân khiến y run lên bần bật.
Tiếp tục đọc