Anh hùng Bắc cương – Hồi 81

HỒI THỨ TÁM MƯƠI MỐT

Viên giác đốn giáo.

Bọn Nhật-hồ nghe Triệu Thành nói, đều bật lên tiếng ồ. Đại-Bằng hỏi Thiếu-Mai:
_ Phải chăng cô nương là con gái Hồng-Sơn đại phu?
_ Qủa đúng như thế.
Trung sứ giả Dương Đắc nói với Đại-Bằng:
_ Bang chủ, chúng ta chẳng nên gây thù chuốc oán với võ lâm Đại-Việt. Hồng-Sơn đại phu ân đức trải khắp thiên hạ. Ông lại là một trong Đại-Việt ngũ long, võ công kinh thế hãi tục. Thuộc hạ nghe nói, trong đại hội Thăng-long mới đây, ông chỉ đánh có ba chưởng, khiến Nhật-Hồ lão nhân phải lùi bước.
Tiếp tục đọc

Anh hùng Bắc cương – Hồi 82

HỒI THỨ TÁM MƯƠI HAI

Chia hai thiên hạ.

Thanh-Mai thấy Phạm Trọng-Yêm ngồi bên Triệu Thành. Nàng nhìn y, tủm tỉm cười. Phạm Trọng-Yêm hỏi:
_ Vương-phi! Chẳng hay Vương-phi có điều chi muốn dạy bảo?
Thanh-Mai lắc đầu:
_ Hy-Văn tiên sinh hiện quản Khu-mật viện, là túi khôn của Trung-quốc. Tôi làm sao mà dạy tiên sinh? Có điều hôm nay, kỷ niệm ngày thông cảm giữa Bình-Nam vương-gia với Khai-Quốc vương. Tôi muốn tặng tiên sinh món quà.
Nàng xuất trong bọc cái túi gấm để trước mặt, rồi từ từ mở miệng túi. Nàng móc ra tập sách nhỏ. Trên bìa có mấy chữ, nét rất hoa mỹ Hy-văn thi tập. Hy-Văn là tên tự của Phạm Trọng-Yêm. Lạ thay y nhìn thấy tập sách, mặt y tái mét. Triệu Thành, Minh-Thiên, Dư Tĩnh ngơ ngác nhìn Phạm Trọng-Yêm, tự hỏi:
Tiếp tục đọc

Anh hùng Bắc cương – Hồi 83

HỒI THỨ TÁM MƯƠI BA

Chính sách Bắc-cương

Tự-Mai ngồi im từ nãy đến giờ. Chợt nó hỏi:
_ Phò mã! Bao giờ tuyển võ đài?
_ Chỉ còn hai tháng nữa?
_ Theo Phò-mã, kỳ này những ai hy vọng thắng cuộc?
_ Khó biết lắm. Có ít nhất mười người ghi danh. Còn phải chờ đến giờ chót.
Thân Thiệu-Cực chỉ vào Lê Thuận-Tông, Hà Thiện-Lãm hỏi vua Bà Bắc-biên:
_ Mạ mạ! Hai em này được mạ mạ nhận làm con nuôi. Vậy chúng có thể tranh võ đài làm châu trưởng không?
Tiếp tục đọc

Anh hùng Bắc cương – Hồi 84

HỒI THỨ TÁM MƯƠI TƯ

Trên đỉnh Tản-viên

Lê Văn chỉ vào túi mình:
_ Em mang theo rất nhiều Hàn-ngọc đan. Để em đi trước. Gặp truyện gì bất trắc, em dùng thuốc tự vệ hay hơn là dụng võ.
Nó lách người lên đầu. Tiếp theo Tự-Mai.
_ Cẩn thận dò từng bước!
Thiệu-Cực dặn các em: Đường lên đỉnh núi Tản-viên có đến ba ngách khác nhau. Con đường này rất bí mật, chỉ chưởng môn phái Tản-viên mới biết mà thôi. Hôm trước Bảo-Hoà chỉ cho anh.
Bốn người tiếp tục theo những bậc thang, leo lên. Lát sau, có ánh sáng lùa vào. Rồi tiếng ào ào như thác nước chảy phía bên ngoài. Mùi ẩm ướt xông lên rất khó chịu. Những giọt nước từ vách đá rơi xuống lách tách. Vách đá đầy những hình kỳ dị nghìn hình vạn trạng. Ánh sáng ngọn bổi chiếu trên thạch nhũ phản chiếu long lanh như đêm trăng đầy sao.
Tiếp tục đọc

Anh hùng Bắc cương – Hồi 85

HỒI THỨ TÁM MƯƠI LĂM

Tình Việt, duyên Hoa.

Lại một thiếu niên ngang tuổi với Tôn Đản, Tự-Mai. Thân hình y to lớn kềnh càng, mặt non choẹt. Y tiến ra hành lễ với Tôn Đản:
_ Tại hạ Khúc Chẩn, đệ tử Hoa-sơn, xin Tôn huynh dạy cho mấy cao chiêu.
Nghe Khúc nói tiếng Việt rành rẽ, không ngọng như Triệu Tiết. Tôn Đản kinh hãi:
_ Anh Thiệu-Cực nói biên thần Nam phương nhà Tống chọn hai thiếu niên Triệu Tiết, Khúc Chẩn tranh chức thống lĩnh châu Phong, Thượng-oai. Tiết bị Tự-Mai đả bại. Đã vậy ta thử dò la công lực Khúc thế nào, hầu giúp Thuận-Tông, Thiện-Lãm.
Nó đáp lại bằng lời lẽ khách khí:
Tiếp tục đọc

Còn cờ đỏ sao vàng thì không bao giờ có Độc lập Tự do Hạnh phúc

Khi nhìn thấy các mẹ các chị cầm cờ đỏ ảnh “bác” đi khiếu kiện, thấy sinh viên học sinh yêu nước mang cờ đỏ đi biểu tình chống Tàu Cộng, thấy các anh lính gìn giữ tổ quốc nơi biên ải xa xôi hay trên các vùng hải đảo mang theo lá cờ đỏ sao vàng, tôi đã thốt lên, các anh ơi ! các chị ơi ! các mẹ ơi ! Còn cờ đỏ sao vàng thì không bao giờ có độc lập tự do hạnh phúc.

Còn Cờ Đỏ Sao Vàng Thì Không Bao Giờ Có Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc

SV Lê Trung Thành

Tiếp tục đọc