Anh hùng Đông A – Dựng cờ bình Mông – Hồi 21

HỒI THỨ HAI MƯƠI MỐT

Tiêu-sơn di hận.

Bấy giờ là giờ Mùi (15-17 giờ), ngày 5 tháng 9, niên hiệu Thiên-cảm Chí-bảo nguyên niên (DL.1174 Giáp Ngọ). Trong một soái thuyền lớn của hạm đội Aâu-Cơ, neo tại căn cứ Đồn-sơn. Phụ-quốc thái-úy Trần Thủ-Huy cùng chư tướng ngồi ở phòng hội chính. Tất cả, vừa uống trà, vừa đàm đạo. Mỗi khi có tiếng chân ngựa phi, Thủ-Huy lại lắng tai nghe, phóng mắt nhìn ra ngoài, xem ai đến ? Song đã không biết bao nhiêu ngựa tới, lui, mà Thủ-Huy với chư tướng vẫn lắc đầu.
Mặt trời đã xế về Tây, ánh sáng vàng vọt của buổi chiều Thu tỏa xuống rừng núi đầy lá vàng. Gió biển buổi chiều mang theo cái lạnh len lỏi ở trong.
Tiếp tục đọc

Anh hùng Đông A – Dựng cờ bình Mông – Hồi 22

HỒI THỨ HAI MƯƠI HAI

Hai mươi năm tình cũ.

Vẫn trong điện Uy-viễn.
Thủ-Huy hỏi Tăng Khoa :
_ Tăng tướng quân ! Tại sao tướng quân chưa cho quân tiến vào Hoàng-thành ?
_ Trình Thái-úy, khi tiểu tướng xua quân vào, thì Thái-sư Tô Hiến-Thành ra ngăn lại. Người ban một chỉ dụ của hoàng-thượng, bắt tiểu tướng phải trao binh quyền cho Mạc Hiển-Tích rồi vào bệ kiến. Tiểu tướng trả lời rằng, quân luật bản triều rất nghiêm, muốn tiểu tướng bàn giao thì phải có sự hiện diện của Thái-úy. Tô Thái-sư lệnh cho Mạc Hiển-Tích dàn quân, sẵn sàng chống lại, nếu tiểu tướng cho quân tiến vào Hoàng-thành. Tuy nhiên tiểu tướng đã cho bao vây Hoàng-thành bằng kị binh, thị vệ, và cấm quân.
Tiếp tục đọc

Anh hùng Đông A – Dựng cờ bình Mông – Hồi 23

HỒI THỨ HAI MƯƠI BA

Linh-chiếu thái hậu

Trong tâm nhà vua định đáp rằng :

« Xưởng là hoàng trưởng tử, là đích tử, đã lậïp làm trừ quân, cầm quyền Đông-cung triều, nhân tâm thiên hạ đều hướng về. Còn Long-Trát khi sinh ra, đã có mối nghi ngờ trong triều, ngoài dã; lại là con thứ, đang tuổi bế ngửa thì sao có thể là Thái-tử ? Vừa rồi, bị Vương Cương-Trung đe dọa tính mệnh của trẫm, của hoàng-hậu, của các phi, mà trẫm ban chỉ phế Xưởng, lập Trát. Chứ thực tâm, trẫm không có ý đó ».

Nhưng liếc khuôn mặt thanh tú, đôi mắt tuyệt vọng, chứa chất cầu xin, thiết tha yêu thương nồng nàn của Thụy-Hương, long tâm lại nhũn ra. Trong khoảnh khắc đó, ông vua đa tình bậc nhất triều Tiêu-sơn lại nghĩ :

Tiếp tục đọc

Anh hùng Đông A – Dựng cờ bình Mông – Hồi 24

HỒI THỨ HAI MƯƠI TƯ

Cao-Tông hoàng đế

Niên hiệu Thiên-cảm Chí-bảo thứ nhì, mùa Thu, tháng bẩy (DL.1175, Aát Tỵ), bên Trung-nguyên, nhằm niên hiệu Thuần-Hy thứ nhì đời Tống Hiếu-Tông.

Sau ba tháng liền cho quân sĩ thao luyện tại Lạng-châu, thì Thái-úy phò mã Trần Thủ-Huy cùng Kiến-Tĩnh vương được tin Thái-tử Long-Xưởng, Kiến-Ninh vương từ trấn Đồn-sơn tới để thảo luận về tình hình quân lực Tống.
Lễ nghi tất.
Công-chúa Đoan-Nghi hỏi :
_ Anh ! Phụ-hoàng, mẫu hậu vẫn an lạc chứ ?
_ Vì được tin Tống đem hạm đội Kinh-Hồ tới Quảng-châu, nên anh phải lên Đồn-sơn duyệt xét tình hình ngay. Anh rời Thăng-long đã hơn tháng rồi, thành ra không rõ tình hình sức khỏe các người ra sao.

Tiếp tục đọc

Anh hùng Đông A – Dựng cờ bình Mông – Hồi 25

HỒI THỨ HAI MƯƠI LĂM

Khi vui muốn khóc,
buồn tênh lại cười.

Anh-Hào hỏi Thái-hậu :
_ Có giết chúng không ?
Thái-hậu đang để hết tinh thần nhìn cuộc đấu giữa Tá-Chu với Vương Nhất. Bà đâu có nghe thấy Anh-Hào nói gì ? Giữa lúc Anh-Hào thỉnh mệnh bà thì Tá-Chu đang đánh một chiêu xuống đỉnh đầu Vương Nhất, bà mong cho chưởng đó Tá-Chu giết chết đối thủ. Bị kích động bà hô :
_ Giết !
Anh-Hào, cùng Cảm-Linh, Cảm-Chi tưởng Thái-hậu ban chỉ xử tử ba vương. Cả ba người đồng xuống tay. Ba vương Kiến-Ninh, Kiến-An Kiến-Tĩnh bị chặt làm hai khúc.
Tiếp tục đọc